Mình chắc chắn là nỗi nhớ này sẽ nhanh chóng vơi đi thôi!
Chỉ buồn là sợ sau này khi Khánh Ngọc nhận ra rằng sự xa cách tạm thời này là có một mục đích khác thì chắc hẳn em sẽ buồn lắm!
Chỉ cần nghỉ như vậy thôi cũng đã làm lòng mình tê dại lại! Rồi thì chắc em cũng sẽ hạnh phúc bên người ta như em đã nghĩ vậy, kẻ thứ ba đến sau như mình nên tránh ra để cuộc tình em được yên ổn.
Vậy câu hỏi đặt ra ở đây là:
Mình yêu Khánh Ngọc từ khi nào?Sau gần hai năm rời mái trường Trung học chúng tôi gặp nhau tình cờ trong BigC, cuộc gặp mặt chóng vánh và diễn ra chớp nhoáng tôi xin số Đt của KN. Kỳ thực thay những ngày sau đó là tin nhắn qua lại rồi là đi đánh cầu lông, đi chơi...và tôi không hề biết em đã có người yêu. Ý nghĩ thoạt đầu của tôi về em là một ý nghĩ xấu :-) Chính xác là như vậy...thế rồi em bước vào cuộc đời đang bề bộn và đầy rối rắm của tôi, dọn dẹp lại. Em lau chùi lại những mảng ký ức sáng sủa của tôi và treo chúng lên nơi cao nhất, đem bỏ đi những thứ không nên giữ, quét lên căn phòng u ám đầy tội lỗi ấy những gam màu sôi động mà em thích...em đấy, là người mà tôi vẫn ao ước có được. Thế nhưng tôi lại đang chọn một sự lựa chọn cực kỳ ngu ngốc!